Nhớ Nắng Xưa

Nhớ Nắng Xưa

Nắng xưa nhớ… ngày thơ chơi đồng cỏ
Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng
Đất bùn lem in dấu vết chân trần
Thầm vui sướng những ngày xuân trong vắt
Xuân khắp nẻo nằm mơ tung đôi cánh
Những hàng tre tia sáng óng lung linh
Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình
Vàng tơ lụa thắm đượm tình non nước.
Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt
Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi
Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?
Nồng giấc ngủ ru vần thơ kiều diễm.
Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím
Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng
Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời xuân
Làng quê cũ… nắng còn không… màu nhớ?

Thơ: PHAN QUỲNH NHƯ
Model: HOA HẬU NHÂN ÁI NGUYỄN BÍCH THU
Ảnh: NAM HẢ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *