Nguyễn Thanh Hà, sinh năm 1967 là một quân nhân chuyên nghiệp – bộ đội Hải Quân nay đã nghỉ hưu. Chị được biết đến như một bông hoa dịu dàng giữa làng văn, mang trong mình tâm hồn tinh tế và trái tim chan chứa yêu thương. Cả cuộc đời chị luôn hết lòng vì chồng con. Với chị, gia đình là bến đỗ bình yên và là nguồn cảm hứng bất tận cho những vần thơ. Thơ của chị thấm đẫm hơi ấm của tình yêu đôi lứa, tình mẫu tử và vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ Việt Nam. Mỗi câu chữ là một lời thủ thỉ, một nhịp thở dịu ngọt, lay động trái tim người đọc và để lại dư âm sâu lắng về tình yêu, sự thủy chung và giá trị của mái ấm gia đình.

Tạp chí Phụ nữ Toàn cầu trân trọng giới thiệu một chùm bài thơ tiêu biểu của chị.
TÌNH NGHĨA PHU THÊ
Vợ chồng kết tóc xe tơ
Với nhau duyên phận khắc ghi một đời…
Ngọt bùi cay đắng ai ơi
Sóng to gió cả biển khơi muôn trùng…
Cùng nhau lên thác xuống ghềnh
Cùng nhau vượt nỗi lênh đênh đường đời
Chung xây tổ ấm tuyệt vời
Chắt chiu ngày tháng cây đời trổ hoa
Con mình trái ngọt sinh ra
Tình yêu – hạnh phúc thật là thiêng liêng…!
Sẻ chia công việc chung riêng
Nuôi dạy con biết yêu thương, trưởng thành
Con thành ngọn gió mát lành
Ích cho Đất nước, gia đình ngày mai…
Tình chồng nghĩa vợ chẳng phai
Sắt son mãi mãi – Trọn đời thủy chung !!!
( Tháng 1/2008 )
Bài thơ “Tình Nghĩa Phu Thê” là một khúc ca ngọt ngào, đằm thắm về nghĩa tình vợ chồng – thứ tình cảm bền chặt, thủy chung qua năm tháng. Từng câu, từng chữ như dệt nên tấm lụa óng ả của hạnh phúc, nơi có sự đồng cam cộng khổ, sẻ chia mọi gian nan, cùng vun đắp một mái ấm tràn đầy yêu thương.
Tác giả khéo dùng hình ảnh “lên thác xuống ghềnh”, “sóng to gió cả” để diễn tả thử thách trong đời sống hôn nhân, nhưng cũng đồng thời nhấn mạnh sức mạnh của sự đồng lòng. Tình yêu trong thơ không chỉ dừng ở cảm xúc đôi lứa, mà còn được mở rộng thành trách nhiệm nuôi dưỡng con cái, góp phần cho xã hội, đất nước.
Đọc xong bài thơ, người ta cảm nhận được hơi ấm của gia đình, vị ngọt của hạnh phúc giản dị nhưng vững bền. Đây là một lời nhắc nhở dịu dàng: tình nghĩa vợ chồng, khi được nuôi dưỡng bằng yêu thương và thủy chung, sẽ là ngọn lửa sưởi ấm suốt cả cuộc đời.

NÓI VỚI ANH
Chẳng cần phải ở kề bên
Tình yêu em vẫn quyện bền yêu thương
Tình như hương tỏa vấn vương
Tình yêu ta vẫn chung đường sánh đôi.
Anh đi công tác xa xôi
Bình an nơi ấy…anh ơi giữ gìn…
Dù bao sóng gió trong đời
Tình anh em tựa qua rồi chông chênh…
Những ngày xa nhớ mông mênh
Nồng nàn dành để ngày mình bên nhau…
Yêu nhau yêu mãi ngày sau…
Khi môi không đỏ… tóc màu pha sương
Bốn mùa thương mãi hoài thương…
Chung xây hạnh phúc đời thường gia phong…
Nợ duyên ân đức vợ chồng
Tình ta thắm nghĩa…cả trong cuộc đời !!!
(Viết cho ngày Tình nhân 14/2/2019 )
Bài thơ “Nói Với Anh” là lời thủ thỉ dịu dàng của một người vợ gửi đến chồng nơi xa, vừa chan chứa yêu thương vừa thấm đẫm sự thủy chung son sắt. Tác giả mượn giọng nói tâm tình để bắc một nhịp cầu vô hình, nối hai trái tim cách trở bằng niềm tin, nỗi nhớ và nghĩa tình vợ chồng.
Điểm đẹp của bài thơ là sự giản dị nhưng sâu lắng. Tình yêu ở đây không chỉ là nỗi nhớ khi xa cách, mà còn là lời nhắn nhủ bình an, là niềm tin rằng khoảng cách không thể làm phai màu cảm xúc. Hình ảnh “khi môi không đỏ… tóc màu pha sương” khắc họa một tình yêu vượt thời gian, gắn bó đến khi bạc đầu.
Đọc bài thơ, ta thấy ấm áp như ngồi bên bếp lửa trong chiều đông, nghe người thương khẽ nói: “Bốn mùa thương mãi hoài thương”. Đó là thứ tình yêu hiền hòa nhưng kiên định, nâng đỡ cả một đời người, để dù xa hay gần, trái tim vẫn luôn đồng điệu.

NỤ CƯỜI HẠNH PHÚC
Thế gian đẹp nhất tình người
Dung nhan đẹp nhất NỤ CƯỜI trên môi
Mặt trời xua cạn đêm tôi
Nhóm ngọn lửa hồng lên thôi băng giá
Mắt biếc cười trao nhau đẹp quá
Nụ cười tươi xinh tựa đóa hoa
Khổ đau nước mắt sẽ qua…
Nụ cười là những bài ca không lời
Nụ cười như ánh mặt trời
Như ngọn lửa ấm ta ngồi đêm đông…
Nụ cười xua những bão giông
NỤ CƯỜI – hơi thở mình trong cuộc đời
Người ơi trao những nụ cười
Để ta Hạnh phúc rạng ngời trong nhau…!
(Tháng 12 /2020 )
Bài thơ “Nụ Cười Hạnh Phúc” là bản hòa ca rực rỡ về vẻ đẹp của nụ cười – thứ ngôn ngữ không lời nhưng lại có sức lay động sâu xa hơn bất cứ lời nói nào. Tác giả đã khéo ví nụ cười với mặt trời, với ngọn lửa, với đóa hoa… để làm nổi bật sức mạnh sưởi ấm tâm hồn, xua tan khổ đau và bão giông trong cuộc sống.
Điều đáng quý trong bài thơ là sự lạc quan và nhân văn. Nụ cười không chỉ là nét đẹp dung nhan, mà còn là hơi thở của hạnh phúc, là món quà tinh thần có thể trao đi vô tận. Ẩn sau những vần thơ tươi sáng là thông điệp giản dị nhưng sâu sắc: khi ta mỉm cười với nhau, thế gian sẽ bớt lạnh lẽo, trái tim sẽ thêm ấm áp.
Đọc bài thơ, người ta dễ liên tưởng đến những khoảnh khắc đời thường khi một nụ cười chân thành có thể hóa giải khoảng cách, kết nối trái tim. Đó là lời nhắc nhở dịu dàng: hãy trao đi nụ cười, bởi biết đâu, chính nó sẽ làm nên một ngày trọn vẹn cho ai đó, và cho cả chính mình.

CUỘC ĐỜI
Cuộc đời như dòng sông
Tuổi theo dòng đi mãi…
Có khúc thẳng khúc cong
Có khi trong khi đục…
Sống yêu đời…kiên trung
Đời yêu ta…thương quí
Sống buồn đời…bê tha
Đời bi thương…xấu xí !
( 6 / 2021 )
Bài thơ “Cuộc đời như dòng sông” ngắn gọn nhưng hàm chứa một triết lý sâu sắc. Tác giả mượn hình ảnh dòng sông – lúc thẳng lúc cong, khi trong khi đục – để ẩn dụ cho kiếp người với những chặng đường bình yên hay biến động, sáng trong hay vẩn đục.
Điểm nổi bật là cách gieo vần mộc mạc, câu chữ giản dị mà ý nghĩa rõ ràng: cuộc sống phản chiếu chính thái độ của con người. Khi ta sống lạc quan, kiên trung, đời sẽ mở ra yêu thương và trân quý; còn nếu sống buông xuôi, bê tha, ta sẽ tự nhuộm mình vào màu u tối.
Bài thơ như một lời nhắc nhẹ nhàng nhưng dứt khoát: mỗi người là người lái con thuyền đời mình. Dù sông có uốn khúc hay nước có đục trong, điều quan trọng là giữ cho tâm hồn bền bỉ và sáng trong, để đi trọn hành trình một cách đẹp đẽ và ý nghĩa.


TRÁI TIM NGƯỜI PHỤ NỮ
(Viết cho ngày PNVN 20/10)
Dẫu cuộc đời vẫn còn nhiều gian khó
Thì trái tim em mãi thế…anh ơi
Luôn yêu thương và chung thủy trọn đời
Và mạnh mẽ kiên cường nơi giông bão…
Trái tim mơ…thời con gái chưa chồng
Yêu mê say bao hoa lá cỏ cây
Lòng thả hồn trôi theo những đám mây
Và xao động trước những gì tươi đẹp…!
Hạnh phúc đến khi có anh cạnh bên
Xúc động phút giây…chào đón con mình
Thiên thần nhỏ với chúng mình – Tổ ấm
Trái tim em trọn nhịp với Gia đình …!
Đời giông bão anh ơi phải giữ mình…
Công tác xa…anh có được bình an?
Em ở nhà có con mình làm bạn
Mỗi sớm chiều lòng mong nhớ, thương anh…!
Lo cho con từng giấc ngủ ngon lành
Những bữa cơm luôn ấm bàn tay mẹ
Động viên con học hành, ngoan, tiến bộ…
Trái tim đau khi con bệnh, con còi
Cũng có khi anh là người có lỗi…
Lòng em buồn…dù vậy vẫn bao dung
Chỉ mong anh hãy thấu hiểu tận cùng…
Trái tim này…người phụ nữ của anh !
Đảm việc nhà, gắng hoàn thành việc Nước
Trao yêu thương tình ta mãi thắm nồng
Em vẫn luôn là hậu phương vững chắc
Để Gia đình mình Hạnh phúc – Thành công !
( Vũng Tàu 10/2018 NTH )
Bài thơ “Trái Tim Người Phụ Nữ” là khúc tâm tình ngọt ngào nhưng cũng đầy nghị lực, dành tặng cho hình ảnh người vợ, người mẹ Việt Nam – dịu dàng trong yêu thương, bền bỉ trong gian khó. Tác giả đã khéo vẽ nên chân dung người phụ nữ qua những cung bậc cảm xúc và vai trò khác nhau: từ cô gái trẻ mộng mơ, đến người vợ thủy chung, rồi người mẹ tần tảo, và cuối cùng là hậu phương vững chắc cho gia đình.
Điểm đặc sắc của bài thơ là sự chân thật. Không tô vẽ màu hồng, tác giả thừa nhận cả những giông bão, những khi “anh là người có lỗi” hay lúc trái tim “đau khi con bệnh, con còi”. Nhưng chính trong những thử thách ấy, phẩm chất bao dung, kiên cường và hy sinh của người phụ nữ càng tỏa sáng.
Tác giả cũng gửi gắm một thông điệp sâu sắc: trái tim người phụ nữ không chỉ biết yêu, mà còn biết tha thứ; không chỉ biết mơ mộng, mà còn biết gánh vác; không chỉ sống cho mình, mà còn sống trọn cho gia đình và quê hương.
Bài thơ là lời tri ân ý nghĩa cho ngày 20/10 – nhắc mỗi chúng ta thêm trân trọng, nâng niu và gìn giữ những trái tim thầm lặng mà vĩ đại ấy, để hạnh phúc gia đình luôn được sưởi ấm và lan tỏa.
Viết lời bình: Thư Kỳ