“Thu trắng về đây ôm sóng thơ
Trắng Thu lai láng khúc giao mùa
Mây trời Thu Trắng hồn sắc nhớ
Đếm lá Thu chiều Trắng ngẩn ngơ.”
(Thu Tuyết)
Nhà thơ Từ Kế Tường đưa ra nhận định về tập thơ Thu Trắng, trong đó có đoạn viết “…Làm thơ đối với tôi không hề là điều dễ dàng, mặc dù ngày càng có nhiều người làm thơ, thậm chí ở Việt Nam ra ngõ là gặp nhà thơ nhưng Thu Tuyết cho thấy chị là một người làm thơ bằng cảm xúc, rung động thực sự chứ không làm dáng ngôn ngữ để huyễn hoặc mình thành nhà thơ…”
Thật vậy, hai tập thơ Thu Trắng chứa chan nhiều nỗi niềm của một tâm hồn dễ bị tổn thương. Và nữ tác giả gần như lột tả chân thật nhất những cảm xúc dằn xé bên trong của chính mình. Bạn sẽ tự hỏi vì sao lại là Thu Trắng? Câu trả lời dường như được xâu chuỗi lại từ chính hành trình hơn nửa đời người mà chị đã đi qua.
Nỗi buồn nhớ quê nhà, nhớ hình dáng mẹ hiền nơi xứ sở, nhớ gương mặt thân thương của đám học trò cũ, nhớ những ngày dài đứng trên bục giảng… tất cả dường như bị bỏ lại phía sau kể từ khi chị phải rời xa quê nhà…
Dù vậy, lũy tre làng với ánh nắng vàng nhẹ hắt xuyên qua kẽ lá hay chỉ là những điều mộc mạc nhất của đời sống đạm bạc cùng những người mà chị yêu dấu chính là hình ảnh đẹp tô điểm sắc màu cho những kỷ niệm chị đã mang theo trong chuỗi ngày sinh sống nơi xứ người. Và cảm xúc cũng bắt nguồn từ đây…
Cứ mỗi tác phẩm Thu Trắng xuất hiện, sắc trắng tinh khôi trong tâm hồn chị dường như nổi bật lên giữa muôn màu cuộc sống. Với tác giả, màu trắng chính là màu tổng hợp của các màu, là màu có ý nghĩa quan trọng trong cuộc đời của chị.
Những tác phẩm Thu Trắng tập hợp những bài thơ da diết về tình yêu, cuộc sống dưới góc nhìn của một người phụ nữ chứa đựng nhiều tâm tư hoài cảm.
“Tôi nhớ, ngày hạ dài mẹ qua cầu gánh nắng
Trời nghiêng nghiêng cong vành nón mong manh
Giọt mồ hôi mằn mặn chát quai lành
Bóng mẹ hắt giòng sông con nước lặng
Tôi nhớ, buổi chiều vàng cánh diều treo lơ lửng
Sáo vi vu, ru hát khúc thanh bình
Lũ trẻ con theo gió chiều đạp nắng
Bầu trời thơ, thả sợi nắng lung
Tôi nhớ, một sáng thu con đường làng sương ướt
Mẹ ra đồng mờ bóng dưới sương thu
Bờ vai nghiêng trĩu nặng chất nỗi niềm
Gánh tất tả mùa thu hàng liễu
Tôi nhớ hiên nhà xưa quanh năm gió gọi
Đàn bồ câu túc túc chạy quanh sân
Ba tôi vốc đầy tay một nắm thóc
Vung nhẹ nhàng cho hạt rớt long lanh
Và tôi nhớ tôi không còn cô bé
Để gió chiều mơn trớn lọn tóc thưa
Cô bé ơi bây giờ xa lắm…
Cả bầu trời tôi muốn đổi một ngày xưa!
(Tôi nhớ – Thu Trắng 2)
Thu Trắng và Thu Trắng 2 cùng với 3 Album nhạc được phổ từ thơ của chị hiện đang được Phương Nam Film phát hành tại các hệ thống nhà sách lớn trên toàn quốc.